Nhan sắc Niêm Sơn

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012
Cái tên Mèo Niêm - Sơn Vạc, địa danh nghe thì quen lắm nhưng rõ ràng không hề có trên bản đồ hành chính. 

Nó được bắt đầu từ những câu chuyện tếu táo bên ly cafe thơm thơm mùi cồn khô trên đường đêm, trong ánh trăng rằm vằng vặc giữa rừng của những kẻ lữ hành vượt sông vượt suối khe, bùn lầy và đèo dốc từ cung Mèo Vạc xuyên sang Niêm Sơn để tới Cao Bằng.

Niêm Sơn là một xã của huyện Mèo Vạc, tỉnh Hà Giang - Bắc giáp xã Nậm Ban, xã Tát Ngà - Đông giáp xã Khâu Vai, xã Niêm Tòng - Nam giáp xã Nam Cao (Bảo Lâm, Cao Bằng) - Tây giáp xã Ngọc Long (Yên Minh).
Người ta đã phát hiện ra di chỉ trống đồng vào năm 1994 tại xã Niêm Sơn. Trống thuộc trống trung gian giữa loại I-IV Hê Gơ cao 27cm, đường kính mặt 49cm...

Tuy vậy Niêm Sơn là chốn lạ, ít ai biết đến, ngay cả nhiều người làm nghề du lịch tại Hà Giang cũng chưa từng đặt chân tới đó, dù Niêm Sơn nằm không xa đường 4C, đoạn nối Bảo Lạc - Cao Bằng, và cách thị trấn Mèo Vạc 26km về phía đông bắc.

< Ảnh 1.

Có lẽ nhờ vậy cảnh sắc nơi đây còn đậm nét hoang dã, chưa có dấu vết của bêtông. Mặt khác, tuy thuộc cao nguyên Đồng Văn bốn bề núi đá tai mèo vây quanh nhưng Niêm Sơn lại có những núi đất đan xen, khí hậu ôn hòa, một ngày có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông rất rõ rệt (ảnh 1).

< Ảnh 2.

Tiết trời sang xuân, các loài hoa vùng cao đang đồng loạt khoe sắc. Không gì thích hơn là lang thang vào bản làng người Mông trên núi đá, ngắm nhìn những ngôi nhà vách đá, tường rào cũng bằng đá thấp thoáng sau sắc hồng hồng trắng trắng của hoa lê, hoa mận, đào phai đang nở rộ.

Cảnh vật vừa hoang dại lại vừa đẹp như trong truyện cổ tích, với những nếp nhà cổ kính tuổi đã non thế kỷ (ảnh 2). Đôi lúc bắt gặp đám trẻ con xúm xít chơi cù dưới tán hoa mận trắng xóa (ảnh 3).

< Ảnh 3.

Dòng sông Nhiệm chảy qua Niêm Sơn, len lỏi giữa làng mạc, bãi bồi, ruộng bậc thang ven bờ trước khi hòa vào sông Gâm, sông Nho Quế đổ về xuôi.

Thỉnh thoảng trên sông lờ lững trôi vài chiếc bè kết bằng tre nứa mà người đi đò phải mất hai ngày chống sào từ thượng nguồn gần biên giới Việt - Trung, vượt qua nhiều thác ghềnh để kịp mang đến chợ phiên những sản vật của núi rừng: nấm tươi, dược thảo, măng tre... (ảnh 4).

< Ảnh 4.

Tôi biết đến Niêm Sơn khi quá giang chiếc xe của nhóm nghệ sĩ nhiếp ảnh Hà Nội trên đường từ Hà Giang đến Mèo Vạc để sáng tác.

Gặp được các anh Nguyễn Ánh, Vĩnh Cát, Trọng Khang... tôi mới “sáng” ra một điều: các nhà nhiếp ảnh chuyên nghiệp luôn xông xáo và giỏi hơn các nhà làm tour trong việc tìm tòi, phát hiện cảnh đẹp quê hương.

< Ảnh 5.

Một anh trong nhóm bảo tôi: “Muốn có bức ảnh đẹp phản ánh đúng tinh thần buổi chợ phiên ở cao nguyên Đồng Văn thì hãy đến Niêm Sơn”. Chợ xã Niêm Sơn họp mỗi tháng sáu phiên, tức năm ngày một phiên và bắt đầu từ mồng 5, khác những chợ phiên khác của vùng Tây Bắc, hầu hết thường họp vào sáng chủ nhật.

Chợ cũng không đông đảo náo nhiệt, không đa sắc màu hoa văn thổ cẩm như nhiều chợ phiên khác vùng Tây Bắc. Chỉ có những căn nhà gỗ cũ kỹ rêu phong, những cô gái trong trang phục rực rỡ đang mua sắm (ảnh 5) hay cánh đàn ông “vô tư” chén chú chén anh với bình rượu ngô đầy ắp, luôn nâng bát rượu mời khách lạ...

Mèo niêm Sơn Vạc, đường đi dát anh trăng rằm

By EmVân Pcworld-com.blogspot.com - Tổng hợp từ Dulich Tuoitre và nhiều nguòn khác.
Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: , , ,

Ý kiến bạn đọc [ 0 ]


Ý kiến của bạn