Ninh Thuận Đẹp Toàn Tập (Phần 2)

Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2011
CHAPTER 3: CÀY TRÊN ĐẤT CÁT, QUẰN QUẠI TRONG NẮNG, LẾT CÙNG CON DỐC VÀ PHÊ CÙNG HẢI ĐĂNG

Rời Bàu Trúc với lời cảnh báo của người nghệ nhân nổi tiếng, cũng như những thông tin đã từng xem trước trên mạng là… sẽ lội bộ dưới cái nắng có tiếng của miền Ninh Thuận…



Nhưng có lẽ phải tận mắt chứng kiến mới phê được những lời cảnh báo của mọi người. Mà nói chung là do xui xẻo nữa K

Vượt thêm 5-6km trên quốc lộ 1A, tới làng chăm Văn Lâm và men theo con đường độc đạo heo hút hiu quạnh chỉ mình ta với ta (ở Ninh Thuận toàn mấy con đường như thế L) mà chất lượng mặt đường thì không được tốt lắm.

Chạy miệt mài giữa hai hàng xương rồng, gió lạc tay lái, núi non trọc lóc, khô đặc…..có ngôi chùa với nhiều bức tượng vàng vàng lắm….không biết có dát vàng hay không ^^ ngự trị trên nhiều hòn đá to đùng, to lắm.

Cứ hòn nào to là có một tượng trên đó như là điểm xuyến cho một khu khô khốc và nghèo nàn như thế.

Vượt thêm 5-6km trên quốc lộ 1A, tới làng chăm Văn Lâm và men theo con đường độc đạo heo hút hiu quạnh chỉ mình ta với ta (ở Ninh Thuận toàn mấy con đường như thế L) mà chất lượng mặt đường thì ko đc tốt lắm.

  Your Ad Here

Chạy đụng tới núi Đại Bàng (có cái mỏm đá như Mỏm Đại Bàng nên gọi thế) thì có 1 ngã rẽ, lúc này mới phát hiện xe mềm bánh, đag lo lắng vì ở khu này mà tịt bánh là coi như toi….dắt bộ xì não luôn….

Nhưng mà trời thương, có 1 tiệm sửa xe ngay gần đó nên bay vào bơm liền và cứ thế tiếp tục vi vu trên đoạn đường đầy nắng gió và cát, đi từ cát trắng sang cát đỏ lè, thậm chí còn có cung đường phân nửa đường là cát trắng và nửa còn lại là cát đỏ…
Đẹp và Phê!

< Con đường cát đau khổ.

Đi hoài đi hoài cũng 7-8km thì từ xa xa đã thấy nhưng dải sóng biển xanh ngắt , xanh như biển Bãi Dài ngoài Nha Trang đó.

Rồi thì bên cái bãi biển xinh tươi và mơn mởn đó là 1 làng chài, làng chài Sơn Hải….nhìn rất là thích với cổng chào của làng nhìn khá lạ…..và cũng lần đầu tien mình tới làng chài mà có cổng chào đón ^^

Rồi thì các con đường ngoằn nghèo bên các hàng rào treo đầy các thể loại lưới, các thể loại hải sản phơi khô, các thể loại thùng thúng…

Đi hết con đường làng chài là ra 1 khu vực đồi cát, đó chính là đồi cát di động Phước Dinh , với cát trắng và bãi biển dài nhưng khá dốc, đồi cát di động này luôn luôn thay đổi hình dạng và nó đặc biệt hơn đồi cát khác là có rất nhiều vũng nước to với nước trong, lúc mình tới là có 3 đứa bé đang tắm…
< Biển Phước Dinh xanh vật vã.

Mà thật ra khi đi tới khu vực đồi cát này thì hoàn toàn không còn nhà dân nào cả, chỉ có các láng trại hoang tàn tốc mái, sập tường hay rách bươm các tấm bạt che chắn.

Nó giống như những ngôi nhà cũ nhưng không thể chịu được gió biển, hay 1 cơn sóng thần ngập lụt gì đó đã để lại hàng loạt ngôi nhà như thế trên khu vực đồi cát Phước Dinh.
Và rồi, sự vận động mang tính bắt buộc của ngày đầu tien đã bắt đầu xảy ra ^^ Men theo con đường cát (đúng nghĩa đường cát) 1 cách chật vật vì vừa gió vừa bị lún cát, xe cứ phải đề số 1 mới lết được những đoạn cát dày.

Rồi thì hỡi ơi, một đoạn đường đạ bị sóng biển đánh dạt đi.
< Phải vòng ra bãi cát bờ biển và hoàn toàn ko chạy được, phải dắt bộ 1 cách mệt nhọc.

Ban đầu định bỏ xe đó luôn đi bộ, nhưng sáng suốt là chạy ra hỏi các anh đang câu cá ngay bờ biển là bỏ xe ở đây đc không? Thì các anh bảo…..thiệt ra là các anh sựng sờ và hoảng vì……thiệt sự là đường còn xa mà bỏ xe ở đây thì bó tay nên phải cố gắng dắt bộ tiếp, vừa dắt vừa đề số 1, 2 chị em vận động hết sức binh sinh cơ tay cơ chân chống đẩy để đẩy chiếc xe lên các đoạn dốc cát cao… rồi thì cũng trở lại con đường cát ban đầu phía bên kia đoạn đứt gãy giữa chừng. Chuyến đi kỳ thú

Đi 1 đoạn nữa thì gặp một đoạn cát tràn ra cao quá, không thể nào dắt xe đi đc tiếp nên đành bỏ xe lại...
… lết bộ trong cái nắng chan chản xứ chảo lửa giữa trưa nắng, nghĩ lại thấy là quá sức ngông dại đi mà. 1km rùi 1km rưỡi cũng tới được phía cuối con đường đó là láng trại của gia đình giữ xe của các công nhân cũng như đi tham quan Hải Đăng Mũi Dinh. Ồ yeah…..

Tới nơi chỉ có muốn nằm xòe ra, rồi chưa ăn trưa nên kiu ngay 2 bát mì, húp ừng ực, 2 ly nước đá uống ừng ực, lau mồ hôi….lúc đó cảm giác không thể nào phê hơn. Sau đó hỏi thăm tình hình thì biết là ngoài 1 đoạn gần 1km đi trên bãi cát hoàn toàn (mệt đây) thì sẽ còn leo dốc thêm 2km nữa mới tới được hải đăng….Toàng Toàng…..ui mẹ ơi…Hải Đăng có gì mà phải cực khổ như thế…
Nhưng không sao….dặn lòng là đã tới đây thì phải chinh fuc cho bằng chị bằng em…..Gru gru…

Còn tiếp

By EmVân Pcworld-com.blogspot.com - Theo Pjmaste - forum Phuot.com
Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: , , , , ,

Ý kiến bạn đọc [ 0 ]


Ý kiến của bạn