Vật liệu tương tác

Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2008

Đầu đạn BatteAxe của Không lực Mỹ được cho sẽ là vũ khí đầu tiên sử dụng vật liệu tương tác trong đầu đạn. Vũ khí khi nổ sẽ tạo ra những mảnh bom làm từ vật liệu tương tác, khi va chạm chúng se tạo ra nhiệt, xung lực hoặc cả 2, tùy vào công thức.

Vật liệu tương tác gồm 2 hay nhiều vật liệu không nổ, được gắn kết lại với nhau thành một chất rắn ổ định và an toàn trong điều kiện bình thường. Dưới điều kiện của sự va chạm mạnh, các thành phần vật liệu phản ứng với nhau, tạo thành hiệu ứng được quyết định bởi thành phần vật liệu vụ thể.

Vũ khí sử dụng BattleAxe sẽ có năng lượng phá hủy cao hơn vũ khí có đầu đạn thông thường. Và không như bom chùm, BattleAxe không gây ra nguy cơ cho thường dân và lính đồng minh.

BattleAxe có thể kết hợp cả 3 khả năng thường cần các loại đầu đạn riêng biệt là xuyên thép, sóng xung nhiệt và đạn mảnh, và dùng để chống loại nhiều loại mục tiêu.

Vật liệu tương tác không thay thế thuốc nổ, nó chỉ thay thế cho mảnh đạn. Được phát minh từ 1784 bởi Henry Shrapnel, mảnh đạn cho tới nay vẫn không thay đổi nhiều, vẫn dựa vào động năng để gây thiệt hại. Nay với vật liệu tương tác, năng lượng không chỉ đến từ động năng và còn từ phản ứng hóa học.

Một số loại vật liệu tương tác có thể tạo ra năng lượng lớn gấp đôi thuốc nổ có cùng khối lượng. Vì thuốc nổ được định nghĩa như một loại hợp chất không ổn định về mặt hóa học, do đó hỗn hợp vật liệu tương tác không được coi là thuốc nổ về mặt kỹ thuật, mà được coi là chất rắn dễ cháy.

Có nhiều cách đề kết hợp vật liệu tương tác. Ví dụ như giữa kim loại và polymer. Cụ thể là bột nhôm trong một ma trận polytetraflouroetylen. Ngoài ra là kim loại với kim loại như nhôm với boron. Hay một hỗn hợp nhiệt nhôm đặc biệt gồm bột nhôm và oxit kim loại, sự khác biệt với hỗn hợp nhiệt nhôm thường là năng lượng mà nó phóng thích chỉ xảy ra trong một phần nhỏ của 1 giây
Xem thêm bài viết cùng chuyên mục:

Ý kiến bạn đọc [ 0 ]


Ý kiến của bạn